Năm 2015, Early Start – được biết đến nhiều hơn với sản phẩm phần mềm học ngôn ngữ cho trẻ em Monkey Junior gần như phá sản. Founder Đào Xuân Hoàng đã tiêu sạch số tiền tiết kiệm được trong 10 năm, cả tiền của gia đình, bạn bè, nhà đầu tư. “Tôi đối mặt với ngã rẽ quan trọng của đời mình: Bán nhà để tiếp tục giấc mơ hay bỏ cuộc. Tôi đã không chọn bỏ cuộc”, Founder Money Junior chia sẻ tại lễ tốt nghiệp ở ngôi trường cũ – ĐH Công nghệ Sydney.
Câu chuyện theo đuổi đam mê của một founder startup trong ngành giáo dục, đối mặt với những ngã rẽ cuộc đời mới đây được tái hiện lại trong bài phát biểu của một CEO Việt tại lễ tốt nghiệp của ĐH Công nghệ Sydney (UTS, tại Australia).
UTS được xếp thứ 1 trong bảng xếp hạng những trường trẻ tốt nhất tại Úc, và thứ 10 trong bảng xếp hạng QS Top 50 under 50 năm 2019, theo công bố của QS World University Rankings.
Ông Đào Xuân Hoàng – CEO của Early Start, hay được biết đến nhiều hơn là phần mềm Monkey Junior – đã quay trở lại trường cũ sau 14 năm để phát biểu bằng tiếng Anh tại lễ tốt nghiệp của trường. Chúng tôi xin trích lược nội dung bài phát biểu dưới đây:
Lời dặn dò của người cha là giáo viên trung học: “Hãy ước mơ và mơ những giấc mơ lớn”
Cách đây 4 năm, tôi tưởng chừng như đã phá sản. Sau 2 năm khởi nghiệp với doanh nghiệp hiện tại của tôi, Early Start, hay được biết đến nhiều hơn là phần mềm Monkey Junior, tôi đã dùng hết số tiền tiết kiệm trong 10 năm làm việc và tôi cần nhiều tiền hơn nữa để có thể tiếp tục trước khi hy vọng doanh nghiệp mình cất cánh. Tôi không còn ai để xin trợ giúp – gia đình, bạn bè, nhà đầu tư đã đầu tư vào tôi. Và tôi đã tiêu hết tiền của họ. Tôi đối mặt với ngã rẽ quan trọng của đời mình: Bán nhà để tiếp tục giấc mơ hay bỏ cuộc. Tôi đã không chọn bỏ cuộc.
Chúng tôi trầy trật để có thể đủ sống. Bố mẹ luôn nhắc nhở chúng tôi: Giáo dục là giải pháp và là con đường duy nhất để có thể thay đổi cuộc sống này
Cha tôi luôn luôn nói với tôi: “Hãy ước mơ và mơ những giấc mơ lớn”. Cha mẹ tôi là những giáo viên trung học với mức thu nhập tối thiểu thời đó. Họ có 3 đứa con cần nuôi dạy. Chúng tôi sống ở một tỉnh nghèo ở Việt Nam. Chúng tôi trầy trật để có thể đủ sống. Một lon sữa đặc đã là một sự xa xỉ với chúng tôi thời ấy. Bố mẹ luôn nhắc nhở chúng tôi: Giáo dục là giải pháp và là con đường duy nhất để có thể thay đổi cuộc sống. Lộ trình đã được vạch sẵn là tôi phải đi nước ngoài học, dĩ nhiên là với học bổng toàn phần bởi vì chúng tôi không thể tự lo được phần chi phí đó.
Đó là một giấc mơ lớn đối với tôi, một cậu bé chưa bao giờ bước chân ra khỏi quê nhà. Bố mẹ tôi đã tạo động lực, hướng dẫn và đặt cho tôi một mục tiêu cao để tôi luôn cố gắng. Ngày đáng nhớ ấy vẫn in sâu trong tôi, thay vì gửi lá thư kết quả về cho tôi, lá thư đã được gửi cho bố tôi . Sau này bố nói với tôi rằng đọc bức thư đó là một trong những thời khắc vui mừng nhất trong đời ông.
Nhận được học bổng du học tại mái trường này là giấc mơ lớn thành hiện thực đối với tôi, đối với gia đình tôi. Có câu nói nổi tiếng rằng: “Nếu bạn có đủ can đảm, bạn có thể biến những giấc mơ của mình thành hiện thực”. Can đảm là điều cần thiết nhất với tôi khi tôi dấn thân vào con đường khởi nghiệp. Tôi bắt đầu doanh nghiệp với rất ít nguồn lực. Bên cạnh sự can đảm, hiểu biết từ sự giáo dục, kiến thức từ ngôi trường đại học tuyệt vời này và tình yêu mọi người dành cho tôi, tôi không có tài sản gì khác nữa. Tôi bắt đầu doanh nghiệp của mình như thế đó.
Thật không dễ dàng gì để mang một ý tưởng thành hiện thực, để phát triển công ty từ trang giấy đến thực tại và mang sản phẩm của mình đặt dấu ấn lên bản đồ thế giới như hôm nay. Có rất nhiều cú vấp ngã, những thời điểm khi mọi việc không được như mong muốn, những thời điểm tôi thật sự lo lắng khi thị trường càng ngày càng khó nhằn, nhưng trên hết tôi chọn Can Đảm.
Tôi chọn không được hoảng sợ, tôi phải định vị lại, phải điều chỉnh và bước tiếp. Như con chim trong bão, tôi lựa chiều gió để bay cùng bão chứ không chọn cách né tránh gió dông. Tiếp cận cuộc sống với lòng dũng cảm, định vị lại và bước tiếp. Tin tôi, bạn sẽ tiến lên phía trước.
Vị CEO tuổi 35 hói đầu, thừa cân, được nhân viên cúi đầu chào “Chú” và lời khuyên về tính KỶ LUẬT
Ông Đào Xuân Hoàng. Ảnh: UTS.
Các bạn đồng môn của tôi ơi, các bạn đang nắm giữ trong tay một vũ khí mà chúng tôi ước ao: Đó là tuổi trẻ. Có thể các bạn, vì còn quá trẻ, chưa hiểu rõ được điều tôi đang nói nhưng, làm ơn, hãy sử dụng tuổi trẻ và cuộc đời bạn một cách hữu ích. Đừng phí hoài bất kì giây phút nào trong cuộc sống của mình. Hãy đưa mình vào kỷ luật.
Đừng bao giờ nói “Không phải hôm nay. Tôi sẽ làm ngày mai.”. Bởi vì nếu bạn nói được 1 lần, bạn sẽ nói hết lần này đến lần khác.
Tôi đã có lần suýt chết đuối tại bãi biển Bondi khi tôi còn là học sinh năm 2 tại UTS. Tôi phải trải qua 1 đêm tại phòng cấp cứu của bệnh viện. Và kể từ đó, tôi đã luôn hoảng sợ những vùng nước sâu. Đó cũng là cái cớ để tôi không đi bơi thường xuyên. Với thể thao nói chung, tôi cũng thường kiếm những cái cớ để thoái thác – tôi quá bận rộn vì phải làm việc 12 – 15 tiếng mỗi ngày, tôi còn công ty để quản lý và 3 đứa con để chăm sóc. Đó là những cái cớ thường trực của tôi.
Cách đây không lâu, tôi bị thừa cân ở tuổi còn khá trẻ. Tôi ăn bất cứ gì mình muốn và đi ngủ bất cứ lúc nào mình thích, thường là rất trễ vào buổi tối và lại dậy rất sớm vào buổi sáng. Tôi bị hói, như các bạn có thể thấy, tôi trông như 50 tuổi khi tôi mới 35. Bạn nhận ra điều đó khi nhân viên mới gọi bạn là “chú”. Nếu các bạn chưa quen thì ở Việt Nam, bạn được gọi là chú khi người ta nghĩ bạn bằng tuổi với bố hay mẹ của họ. Và thật sự điều đó đã thức tỉnh tôi. Các bạn biết không, Jack Dorsey, CEO của Twitter dành 1.5 tiếng đi bộ đi làm mỗi ngày. Richard Branson, CEO của Virgin, dành ít nhất 1 giờ mỗi ngày tập luyện trong phòng gym. Bạn hãy nhìn họ mà xem.
Và thế là một ngày tôi nói với bản thân mình: “Tôi cần phải thay đổi.” Tôi bắt đầu luyện tập chăm chỉ. Tôi dành ra 7-10 tiếng mỗi tuần luyện tập, phần lớn vào lúc sáng sớm và cuối tuần. Tôi sụt được 10 kg trong vòng 9 tháng. Tôi đã hoàn thành 4 cuộc chạy 21 km và 2 cuộc chạy 42 km. Và tôi đã tham gia Ironman tại Đà Nẵng, cuộc thi đòi hỏi tôi phải bơi 1,9 km ngoài biển, 90 km đạp đường trường và 21 km chạy.
Cảm ơn các bạn. Tôi có còn sợ vùng nước sâu nữa không? Có, tôi vẫn sợ. Dù thế nào thì tôi cũng rất hạnh phúc vì tôi chọn đưa bản thân vào kỷ luật để có thể sống khỏe mạnh. Các bạn của tôi, đừng phí hoài thời gian, hãy sống thật kỷ luật. Tôi biết là tôi đã nói đi nói lại hơi nhiều lần.
Hãy làm việc chăm chỉ vì cuộc sống bạn mong muốn, vì vật chất, đúng, nhưng cũng vì trải nghiệm chất lượng của trái tim và trí óc. Đừng bao giờ nói “Không phải hôm nay. Tôi sẽ làm ngày mai.”. Bởi vì nếu bạn nói được 1 lần, bạn sẽ nói hết lần này đến lần khác. Đặt mục tiêu vào mọi thứ bạn làm, nó có thể là chạy 5km hay hoàn thành 1 dự án trong công việc. Hãy đặt bản thân vào kỷ luật, làm việc chăm chỉ, và tin tôi, bạn sẽ ngày càng tốt lên.
Theo Trí Thức Trẻ